Chỉ vì một chữ trinh
Bây giờ tôi mới biết thật sự cái màng trinh đó nó lại quan trọng với nhiều người con trai khi yêu người con gái đến thế. Xã hội Việt Nam đan...
https://xosolongan24.blogspot.com/2015/09/chi-vi-mot-chu-trinh.html
Bây giờ tôi mới biết thật sự cái màng trinh đó nó lại quan trọng với nhiều người con trai khi yêu người con gái đến thế. Xã hội Việt Nam đang phát triển và hội nhập với thế giới, nhưng bên cạnh đó vẫn còn tồn tại những quan niệm cũ gây bao khổ đau cho thân phận người phụ nữ…
Kính gửi bạn đọc chuyên mục tam su ! Tôi là Na năm nay 22 tuổi và hiện tại tôi đang là sinh viên năm thứ 2 rồi. Có lẽ cuộc sống vốn có những điều không như mình mong đợi phải không? Nó hoàn toàn không phải là màu hồng như ta chúng ta vẫn thường nghĩ và trong tình yêu cũng vậy.
Tôi và anh quen nhau tình cờ vào 1 đêm buồn dài, tôi lang thang trên mạng và gặp anh như một người bạn để chuyện trò. Chúng tôi nói chuyện khá hợp nhau nên cũng rất có tình cảm với ngay từ khi quen biết nhau ở trên mạng. Quê anh ở Quảng Ngãi, nhưng anh sống và làm việc ở Hà Nội. Giá như tất cả mọi thứ ban đầu tôi thành thật sẽ tốt hơn, chứ không phải bây giờ một mình tôi lại tự sống và nhốt mình trong căn phòng cô quạnh như thế này. Tôi buồn và không còn cảm giác để cho ai cơ hội nào hết. Chỉ vì chữ trinh và cũng vì yêu anh tôi đã nói dối anh.
Tôi đã từng trải qua mối tình đầu khi đang là sinh viên năm thứ nhất. Nhưng đó hoàn toàn là quá khứ, còn bây gờ tôi rất yêu anh, tình cảm của chúng tôi cứ theo thời gian trôi qua một cách êm đềm… Đến một ngày chúng tôi gặp nhau là ngày mồng 6 Tết, tôi vẫn còn nhớ đó là ngày kỉ niệm 2 năm mối tình đầu nhưng với tôi lúc đó chỉ có anh và yêu anh thôi. Sao ông trời lại trừng phạt tôi như thế, phải chăng tôi đang phải trả giá?
Tôi yêu anh, con tim tôi rực cháy mỗi khi ở bên anh nhưng không thể đáp lại tình cảm của anh chỉ vì chữ trinh “tôi đã không còn nguyên vẹn”, tôi đã dâng hiến, đã quan he tinh duc với tình cũ , lòng tôi cay đắng và xấu hổ mỗi khi đứng trước mặt anh. Nhưng anh à, anh có biết là mỗi câu hỏi của anh như từng mũi kim đang đâm vào con tim em chỉ vì cái quá khứ không còn trinh trắng. Em đang bị ông trời trừng phạt đây. Giá như em đừng quen anh thì tốt biết bao nhiêu anh nhỉ.
Em rất mệt mỏi. Ông trời chẳng công bằng, em biết cái giá mà em đang trả, em bị bệnh anh sợ phải khổ sau này đúng không anh? Anh yên tâm em không phải là đứa con gái không biết suy nghĩ gì đâu và em cũng không muốn em là gánh nặng suốt cả cuộc đời cho ai hết. Khó có thể nói hết được những điều trong lòng mà em nghĩ lắm. Thôi em chúc anh hạnh phúc và sẽ có được những gì anh muốn. Em và anh như là một kỹ niệm, một kí ức mà nỗi buồn nước mắt nhiều hơn là nụ cười cho cả hai. Cầu mong những điều tốt đẹp sẽ đến với anh.
Đến lúc này em đang giết thời gian, em sẽ quên anh, tạm biệt anh người em yêu nhất…
Kính gửi bạn đọc chuyên mục tam su ! Tôi là Na năm nay 22 tuổi và hiện tại tôi đang là sinh viên năm thứ 2 rồi. Có lẽ cuộc sống vốn có những điều không như mình mong đợi phải không? Nó hoàn toàn không phải là màu hồng như ta chúng ta vẫn thường nghĩ và trong tình yêu cũng vậy.
Tôi và anh quen nhau tình cờ vào 1 đêm buồn dài, tôi lang thang trên mạng và gặp anh như một người bạn để chuyện trò. Chúng tôi nói chuyện khá hợp nhau nên cũng rất có tình cảm với ngay từ khi quen biết nhau ở trên mạng. Quê anh ở Quảng Ngãi, nhưng anh sống và làm việc ở Hà Nội. Giá như tất cả mọi thứ ban đầu tôi thành thật sẽ tốt hơn, chứ không phải bây giờ một mình tôi lại tự sống và nhốt mình trong căn phòng cô quạnh như thế này. Tôi buồn và không còn cảm giác để cho ai cơ hội nào hết. Chỉ vì chữ trinh và cũng vì yêu anh tôi đã nói dối anh.
Tôi đã từng trải qua mối tình đầu khi đang là sinh viên năm thứ nhất. Nhưng đó hoàn toàn là quá khứ, còn bây gờ tôi rất yêu anh, tình cảm của chúng tôi cứ theo thời gian trôi qua một cách êm đềm… Đến một ngày chúng tôi gặp nhau là ngày mồng 6 Tết, tôi vẫn còn nhớ đó là ngày kỉ niệm 2 năm mối tình đầu nhưng với tôi lúc đó chỉ có anh và yêu anh thôi. Sao ông trời lại trừng phạt tôi như thế, phải chăng tôi đang phải trả giá?
Tôi yêu anh, con tim tôi rực cháy mỗi khi ở bên anh nhưng không thể đáp lại tình cảm của anh chỉ vì chữ trinh “tôi đã không còn nguyên vẹn”, tôi đã dâng hiến, đã quan he tinh duc với tình cũ , lòng tôi cay đắng và xấu hổ mỗi khi đứng trước mặt anh. Nhưng anh à, anh có biết là mỗi câu hỏi của anh như từng mũi kim đang đâm vào con tim em chỉ vì cái quá khứ không còn trinh trắng. Em đang bị ông trời trừng phạt đây. Giá như em đừng quen anh thì tốt biết bao nhiêu anh nhỉ.
Em rất mệt mỏi. Ông trời chẳng công bằng, em biết cái giá mà em đang trả, em bị bệnh anh sợ phải khổ sau này đúng không anh? Anh yên tâm em không phải là đứa con gái không biết suy nghĩ gì đâu và em cũng không muốn em là gánh nặng suốt cả cuộc đời cho ai hết. Khó có thể nói hết được những điều trong lòng mà em nghĩ lắm. Thôi em chúc anh hạnh phúc và sẽ có được những gì anh muốn. Em và anh như là một kỹ niệm, một kí ức mà nỗi buồn nước mắt nhiều hơn là nụ cười cho cả hai. Cầu mong những điều tốt đẹp sẽ đến với anh.
Đến lúc này em đang giết thời gian, em sẽ quên anh, tạm biệt anh người em yêu nhất…
